Trời ban cho con linh hồn và thần khí
Bố Mẹ tạo ra con bằng tình yêu sự sống
Nuôi con lớn bằng tình yêu máu thịt
Nước mắt Bố Mẹ chảy dài theo năm tháng đời con
Con cũng hiểu Bố Mẹ đau khổ lắm
Khi sinh con ra lại bị tật nguyền
Nhưng biết làm sao được? Bố Mẹ ơi
Vì chất độc da cam mà con phải chịu
Đau cả về thể xác lẫn tinh thần
Chắc Bố Mẹ hiểu lúc nào con buồn nhất
Còn con vui chỉ một chút qua ngay
Bà Ngoại đặt cho con tên gọi là Vui
Nhưng con buồn nhiều hơn vui là chắc
Nụ cười của con chỉ trong giây lát
Rồi lại tắt khi con làm Bố Mẹ phải đau
Chỉ vì hai cánh tay không theo ý của con
Mà làm Bố Mẹ đau như thế
Làm Bố Mẹ đau con cũng rất xót lòng
Bố Mẹ đau là tim con nghẹn lại
Nhưng Bố Mẹ ơi con chẳng biết làm gì
Khi Bố Mẹ đau là tim con ứa máu
Con chẳng dám nhìn mà chỉ biết quay đi
Con ước gì không bao giờ như thế
Chẳng bao giờ con làm Bố Mẹ đau
Con cũng biết Anh con cũng buồn lắm
Vì có người Em Gái là con
Em rất hiểu và em rất hiểu
Chắc hẳn trong lòng Anh thầm ước
Giá như Em không bị tật nguyền
Giá như Em cũng bình thường như người khác
Thì tiếng cười vui luôn tràn ngập căn nhà
Và căn nhà sẽ không im lặng
Vơi bớt nỗi buồn có phải không Anh ?
Em hiểu và con cũng rất hiểu
Trong lòng của Bố Mẹ và Anh
Nhưng con cảm thấy mình vẫn còn may mắn
Hơn nhiều người có số phận như con
Còn ý thức nhận biết nhiều cảm xúc
Những vui buồn và lẫn cả yêu thương
May mắn hơn nhiều những Người bạn như con
Không biết buồn vui cũng chẳng biết giận hờn
Ăn chẳng biết ngon ú ớ không biết nói câu gì
Cám ơn trời đã cho con đức tin vào cuộc sống
Những tình cảm thân thương yêu quí của mọi Người./.
Tác giả
Nguyễn Thị Vân
Là nạn nhân chất độc da cam/dioxin
(Đ/c: SN 24 - Tổ 5 - P. Minh Khai - TP Hà Giang)