Ảnh Minh họa
Mẹ ôm con chặt vào lòng
Ứ đầy nước mắt lưng tròng khó trôi.
Khát khao mấy chục năm trời
Chồng qua chinh chiến, con tôi ra đời.
Nỗi đau đáu chẳng được vơi
Sinh con mắt xếch, không cười, khóc, kêu…
Hỏi trời, Trời bảo: trớ trêu ?
Hỏi người, người bảo: rằng điều đớn đau.
Cũng là sinh đẻ như nhau
Sinh con khuyết tật làm nhàu lòng cha.
Quắp co, ngơ ngác, nhạt nhòa
Mẹ ru con ngủ, xót xa lòng mình.
Nào đâu máu huyết nở sinh
Từ cha đã nhiễm trong mình da cam.
Hận quân giặc Mỹ bạo tàn
Rắc gieo chất độc truyền lan bao đời.
Tội tình chi đến con tôi
Mà đeo cái khổ cả đời – Người ơi !
MAI HIÊN
Hội viên Hội Nạn nhân CĐDC/DIOXIN
Xã Xuân Ninh, Xuân Trường, Nam Định