Một thời xuân trẻ oai hùng
Chiến trường, ngang dọc, vẫy vùng, xông pha
Quyết đem nợ nước, thù nhà
Diệt quân xâm lược mưu ma tan tành
Tổ quốc ghi công, vinh danh
Anh! Quân Giải Phóng! Đã thành bài ca ...
Bao năm chinh chiến gần xa
Quê hương đón đợi, mẹ già chờ trông
Người thương chín nhớ mười mong
Anh về, dệt khúc thắm nồng tình thương
Vun đầy tình nghĩa quê hương
Say sưa sống với đời thường, chân quê
Thủy chung, giữ trọn lời thề
Anh cùng bạn cũ lo bề thất gia
Yêu thương, vui ấm cửa nhà
Ước ao hạnh phúc mặn mà đơm bông
Đắm say nghĩa vợ tình chồng
Vén vun hạnh phúc ấm nồng sắt son
Ước mơ! Hạnh phúc vuông tròn
Vợ đảm! Cùng một đàn con ngoan hiền
Trai anh hùng, gái thuyền quyên
Lớn khôn, nối dõi tổ tiên mai ngày ...
Kiếp đời, phận bạc, nào hay
Niềm vui hạnh phúc chẳng tầy tấc gang
Đời hâm hủi, phận trái ngang
Sinh con mấy bận, võ vàng xót xa
Thương con! Tủi mẹ, cực cha
Chẳng vuông tròn, giống người ta một lần
Đứa khiếm khuyết, đứa tâm thần
Nhìn con! Cha mẹ muôn phần khổ đau
Vợ đảm mặt ủ mày chau
Chăm con vất vả, lòng đau thắt lòng
Đêm ngày tất bật, long đong
Sinh con dị tật, chẳng mong đáp đền
Gượng cười khỏa lấp tiếng rên
Trách quân giặc Mỹ gây nên tội này
Nuôi con mấy chục ngàn ngày
Thương con! Sông rộng, núi dầy nào so
Lòng già nặng trĩu âu lo
Mai "về với cội..." Con co quắp cười
Cha mẹ yên phận một đời
Các con còn lại, ai người chăm nuôi ...?
Ngược dòng nước chẩy bèo trôi
Nhiều đêm nghĩ quẩn, lòng sôi sắt lòng
Ngập trong nước mắt, cha mong
Giá con "ĐI" trước, yên lòng cha hơn
Đất trời có thấu nguồn cơn?
Nỗi đau xé nát, giận hờn trào sôi...!
Da cam Mỹ rải lâu rồi
Nỗi đau đọng lại, luân hồi nỗi đau
Xót thương người bạc trắng đầu
Vẫn lo canh cánh, vẫn rầu rầu đau
Mong từ nay đến mai sau
Mãi không còn cảnh “ước, cầu” trái ngang.
Vợ chồng ông Hà Văn Uyển bên người con bị di chứng chất độc da cam
Hạ Long 27/12/2021
Bình luận