Người lính năm xưa, trở về sau cuộc chiến
Những con người giãi nắng, dầm mưa
Gian khổ hy sinh không hề nao núng
Là những người góp phần làm nên chiến thắng
Giành lại đất trời cho Tổ quốc hôm nay.
Trong chiến tranh mất mát cũng quá nhiều
Rồi năm tháng cứ trôi dần lặng lẽ
Thời gian ấy chúng ta còn rất trẻ
Tuổi tràn đầy mười tám (18) đôi mươi (20)
Nhưng giờ đây tóc đã trắng bạc màu
50 năm rồi, ta ngồi lại bên nhau
Để ôn lại những chặng đường gian khổ
Khi chiến tranh giờ đây không còn nữa
Cuộc sống bây giờ được hạnh phúc bình yên
Xin mọi người hãy nhớ đừng quên
Bình yên ấy phải đổi bằng xương, máu
Nếu ai đó cố tình quên quá khứ
Tự cho mình tốt số, nên giàu sang
Xin hãy nhìn về dẫy núi Trường Sơn
Bao đồng đội ra đi không về nữa
Vợ, con họ vẫn nghèo, vẫn khổ
Vẫn hằng năm lo sắm giỗ chồng, con
Những cụ già tóc bạc lưng còng
Lúc ốm đau lấy ai mà nương tựa
Bao bà mẹ chịu một đời đau khổ.
Ôm hình con, đầu vấn khăn tang chồng
Đất nước này vang vọng mãi ngàn năm
Lời kêu gọi nhắn tìm đồng đội
Chiến tranh lùi xa, vẫn còn đó bao điều nhức nhối.
Chất độc Da cam để lại nhiều di chứng
Con sinh ra phải gánh chịu tật nguyền
Vì cha nó trước đây là lính chiến.
Cũng chỉ vì do Mỹ gây ra.
Và giờ đây ta tự hỏi ta
Cần phải sống thế nào cho trọn nghĩa
Đừng công thần cậy quyền, cậy thế
Đừng hẹp hòi, ích kỷ, tham lam
Đừng bày trò lừa dân, dối Đảng
Sống như thế suốt đời mang tội lỗi.
Hãy thông cảm cho tôi những lời thơ mộc mạc
Chắc có điều gì thất thố cùng ai.
Rồi mai đây năm rộng tháng dài
Sẽ mách bảo, những người quên quá khứ
Luật nhân quả. Ở đời đã có
Xin mọi người hãy nhớ dùm cho.
Liên Đình 10/8/2022
Bình luận