• Quảng cáo: 0246.265.2654
Tiếng Việt
English
logo
ĐOÀN KẾT - NGHĨA TÌNH - TRÁCH NHIỆM - VÌ NẠN NHÂN CHẤT ĐỘC DA CAM

Chùm thơ của Nhà thơ Cẩm Thạch về nạn nhân chất độc da cam

Nhà thơ Hoang Cam Thach, Bút danh Cẩm Thạch hiện sinh sống tại thành phố Vinh, Nghệ An. Cẩm Thạch có hơn 160 bài thơ mà các nhạc sỹ TW và địa phương phổ nhạc, được công chúng mến mộ. Chị là Hội viên Hội VHNT các DTTS Việt Nam, Hội viên Hội Liên hiệp VHNT Nghệ An, đã từng nhận hàng chục Giải thưởng thơ và âm nhạc. Nhân dịp kỉ niệm 75 năm Ngày TBLS, Nhà thơ Cẩm Thạch gửi Tạp chí Điện tử Da Cam Việt Nam chùm thơ đầy tâm huyết, xúc động.

DA CAM, NỖI ĐAU NÀO ĐAU HƠN

Nhà thơ Cẩm Thạch tri ân mẹ liệt sĩ nhân dịp 27/7/2022

Chiến tranh đã qua lâu rồi

Nỗi đau còn mãi lòng người xót xa

Một thời khói lửa xông pha

Đạn bom chẳng chịu buông tha con người

Trường Sơn đỉnh núi cao vời

Cha đi chiến dịch, một đời chờ mong

Lớn lên, con suối về sông

Theo cha đánh giặc, con không trở về !

Nhớ thương lòng mẹ tái tê

Nỗi đau khúc ruột, lúa quê nghẹn đòng

Đợi ngày thống nhất non sông

Niềm vui chiến thắng cờ hồng tung bay

Bài ca thống nhất mê say

Tiếng reo dậy sóng, sum vầy lứa đôi

Con về với mẹ, mẹ ơi !

Chỉ thương nhớ bạn cuối trời chân mây …

Đứa về mù mắt, cụt tay

Đứa chân đi nạng đêm ngày trở đau

Nỗi niềm ai tỏ nông sâu

Bao nhiêu người lính qua cầu chiến tranh ?

Tuổi xuân phơi phới quân hành

Vai mang súng đạn, nặng tình nước non

Lời thề vì nước sắt son

Chí trai sống chết, có còn sá chi !

Na pan, rốc két, bom bi

Nỗi đau chất độc, còn gì đau hơn !

Nói ra lòng dạ tủi hờn

Chỉ mong có một đứa con bình thường !

Biết khóc cười, biết yêu thương

Biết đi trên mọi nẻo đường làng quê

Nước mắt nghẹn ướt đầm đìa

Khát khao một tiếng đi về gọi CHA

Nghẹn ngào chẳng dám nói ra

Quặn đau mỗi tiếng con la xé lòng

Mẹ mang chất độc từ ông

Con mang dòng máu thấm nồng da cam

Thương con đùm bọc cưu mang

Mảnh đời côi cút biết làm sao đây ?

Mai về xanh với cỏ cây

Bơ vơ con với tháng ngày da cam …

NỖI ĐAU DA CAM

Ngày anh cầm súng ra đi

Chí trai - sức trẻ , tiếc gì máu xương

Non sông vẫy gọi lên đường

Tình yêu gửi lại, chiến trường xông pha

Bom gầm, đạn rú, đường xa

Trường Sơn vời vợi , khúc ca quân hành

Trở về sau cuộc chiến tranh

Ai còn , ai mất, vết lành thời gian?

Còn ai nằm giữa núi ngàn ?

Khóc thương đồng đội, mưa chan rừng chiều

Vết tròn chân bước liêu xiêu

Đạn găm da thịt - cánh diều thôi bay.

Dòng sông hoa, nén hương gầy

Bao nhiêu khốn khó đắng cay cuộc đời ?

Dioxin ngấm đất trời

Da cam chất độc muôn người còn đau !

Đợi chờ, thấp thỏm, lo âu

Sinh con … dị tật … thêm rầu lời ru

Đứa co quắp, đứa câm, mù

Thương ơi, lòng mẹ, gió thu nghẹn trào

Nỗi đau đè nặng thấp cao

Nuôi con mòn mỏi , khát khao thành người !

Chung tay thương lấy giống nòi

Tấm lòng nhân ái - trăng soi đêm hè

Tình người sáng đẹp hồn quê

Đồng tiền, bát gạo… sẻ chia tấm lòng

Ngôi nhà tình nghĩa mênh mông

Đất trời xứ Nghệ nối vòng tay êm….

ÔM CON TRONG VÒNG TAY

Cám ơn những người mẹ

Giải đất đầy nắng mưa

Sinh ra những đứa con

Dám hy sinh vì nước

Đường hành quân cha trước

Con nối bước theo sau

Thề sống chết cùng nhau

Giữ biên cương bờ cõi

Mẹ dưỡng sinh dòng dõi

Nuôi chí lớn ông cha

Mẹ như một cành hoa

Tỏa hương thơm ngào ngạt

Mẹ là dòng sông hát

Là biển thẳm trời cao

Con sóng vỗ dạt dào

Một đời trong chờ đợi

Mẹ dạy con học nói

Dạy đức tính thật thà

Dù con đã đi xa

Vẫn một lòng trung hiếu

Ai vô tình không hiểu

Đừng làm mẹ đau lòng

Mẹ mòn mỏi chờ mong

Ngày con về gõ cửa

Dẫu cuộc đời dâu bể

Những đứa con không về

Nấm mồ không tên tuổi

Biển dào dạt tình quê

Gió rì rầm trăng khuya

Bóng mẹ mòn chân núi

Nỗi khát khao chờ đợi

Ôm con trong vòng tay...

Cẩm Thạch tháng 7/2022

Bình luận

Gửi bình luận
Bình luận

    Tin khác