.jpg)
Mẹ yêu ba, đợi ba nhiều năm trước
Ba yêu nước đành dã biệt quê hương
Dấn thân mình vùng vẫy chốn sa trường
Thành Quảng Trị, ba cắm cờ chiến thắng
Ngày ba về áo xanh phai màu nắng
Cứ ngỡ rằng: hạnh phúc sẽ từ đây
Đồng đội ơi chúng ta hãy sum vầy
Xây dựng lại quê hương xanh màu lá
Dù thân thể, thịt da đầy chắp vá
Vẫn vững lòng: đất nước sẽ bình an
Nhưng thực tế nhiều khi lắm phủ phàng
Toàn Miền Nam bị đạn bom cày xới
Thuốc “diệt người” bọn giặc kia mang tới
Rải khắp miền , đem bao nhỗi thương đau
Cỏ xanh non bỗng chốc đã úa màu
Toàn thân thể khổ đau bao thế hệ
Nhìn con thơ mắt mẹ trào ứa lệ
Nỗi đau này : chất độc ngấm vào tim
Gần một triệu trẻ da cam gánh chịu
Mang trong lòng nỗi đau nặng trĩu
Biết đến bao giờ xoa dịu hết khổ đau
Hơn sáu mươi năm màu áo đã úa nhàu
Vẫn còn đó nỗi đau để lại
Bởi dấu ấn chiến trường nào có dễ phôi phai
Qua bao đời, truyền kiếp nặng oằn vai
Nhìn dị tật di truyền lòng đau thắt
Chất độc Dioxin thôi đừng nên thăc mắc
Hủy hoại tâm thần con trẻ triền miên
Để lại trong ba, trong mẹ những ưu phiền
Bao tiền của trôi đi trong chật vật .
Lo cho con đớn đau muôn bệnh tật
Có thể nào bù đắp được hay không
Những căn nhà trơ trọi giữa cánh đồng
Nằm lọt thỏm giữa rừng không mông quạnh
Nửa đêm thức giấc thấy tim mình buốt lạnh
Di chứng nỗi đau con mình phải chịu sao ?
Muốn làm người, nhưng nào có được đâu
Ôm thân thể với tương lai nhàu nát
Không trách ba, không hỏi sao mất mát
Bởi nỗi đau này đâu phải của riêng ai
Xây dựng quê hương ngày ấy hãy con dài
Miệng luôn cười, đôi môi không ngừng hát
Hát bài ca một lòng theo chân Bác
Hòa vào dòng người ta gầy dựng lại non sông
Mọi người ơi xin hãy biết cảm thông
Một Việt Nam luôn đậm tình nhân ái
Biết sẻ chia, một lòng không quản ngại
Đùm bọc nhau xây dựng lại cơ đồ
Ba đi xa đừng lo con gian khổ
Đã có chính quyền, các cấp Hội nơi đây
Vững niềm tin: Đảng bảo bọc hằng ngày
Cho Tổ Quốc một ngày vui hứa hẹn
Ra thế giới Việt Nam ta không thẹn
Vì tấm lòng yêu Tổ Quốc bao la
Có nước nào đẹp hơn đất nước ta
Đẩy thảm họa da cam vào quá khứ
Luôn yêu đờ , không bao giờ trách cứ
Bởi “bên em vẫn luôn luôn có ta”
Khắp bốn phương sum họp lại một nhà
Nối vòng tay lớn, ta tiến về phía trước
Yêu quê hương, yêu non sông, đất nước
Ba hãy yên lòng an nghỉ nghe ba .
***********
Lê Trung Vinh – Nạn nhân chất độc da cam Đà Nẵng
Bình luận