Bùi Hữu Quê **
Mẹ ơi một nắng hai sương
Nuôi quân đánh giặc tóc vương bạc màu
Tiễn cha lòng mẹ nặng sầu
Lệ rơi thấm ướt nơi đâu cánh cò?
Tiếng ru sóng vỗ mạn đò
Chiều về tím biếc câu hò dệt tơ
Bãi dâu diều sáo ngẩn ngơ
Vì con bệnh tật tuổi thơ đau buồn
Mắt mờ đâu biết cánh chuồn
Để con bơi lội nước nguồn phù sa
Dioxin di chứng từ cha
Bao nhiêu bất hạnh lệ rơi nhạt nhoà
Thái Bình nặng nghĩa cuộc đời
Chung tay chia sẻ sáng ngời nghĩa nhân
Thiết thực giúp đỡ nạn nhân
Hai mươi năm đã góp phần động viên
Hơn ba mươi nghìn hội viên
Hoà nhập cuộc sống an nhiên với đời
Hội nạn nhân tâm sáng ngời
Lãnh đạo Hội chẳng thảnh thơi tuổi già
Anh hùng một thuở xông pha
Chiến trường ác liệt băng qua mọi miền
Tên ông Đức Hạnh gắn liền
Làm vơi đau khổ triền miên xóm nghèo
Ngân như chuông tháp chùa Keo
Trong như tiếng sáo bay theo cánh diều
Thơm như hương lúa ngày mùa
Dịu êm tiếng hát những điều mẹ ru
Mênh mang sông nước trời thu
Đằm thắm như tiếng chim gù gọi nhau
Tình nghĩa sát cánh bên nhau
Đấu tranh công lý cùng nhau kết đoàn
Vận động nguồn lực chu toàn
Xây nhà, giải độc cho ngàn nạn nhân
Tặng quà lễ tết thăm thân
Đào tạo hướng nghiệp góp phần an sinh…
Đẹp thay tên đất Thái Bình
Hai mươi năm, Hội tận tình lo toan./.
Bình luận