Có nơi nào
Như đất nước tôi.
Chiến tranh xa rồi
Mà nỗi đau còn mãi.
Anh lính Trường Sơn
Chị mở đường năm ấy.
Thống nhất Bắc - Nam
Cùng về quê mẹ.
Ngẫm mình
Thương tật qua loa.
Xây dựng cùng nhau
Quê nghèo đất lúa.
Gắng sức đôi ta
Mong hạnh phúc vuông tròn.
Cũng đấu thầu
Vườn cây, ao cá.
Giản dị chỉ mong
Gia đình no đủ.
Ôi chiến tranh
Chiến tranh tàn ác.
Kẻ thù gieo rắc
da cam.
Năm đứa con anh
Bốn đứa ra đi.
Chị cũng đi... còn anh ở lại
Nuôi đứa con mù hai mắt
Thăm anh
Lòng đau như cắt.
Anh nắm chặt tay
Đừng khóc nghe em.
Mình đã thề
Hy sinh vì Tổ quốc.
Anh tin rằng
Cả nước sẽ chung tay.
Xoa dịu nỗi đau
Da cam để lại.
Mình hãy nói
Với toàn nhân loại
Nỗi đau da cam
Vẫn hiện hữu đất nước tôi./.
Ông Trần Văn Hoạt và bà Lan Anh thắp hương tại Nghĩa trang liệt sĩ Quốc gia Trường Sơn |
Bình luận