Đã bao năm cuộc chiến đã lùi xa
Cha vẫn sống và mong con được sống
Bởi tuổi con là hoa rừng xa thẳm
Trái tim cha lắng đọng tháng năm này.
Cha đã từng có mặt ở Trường Sơn
Trong cuộc chiến một còn một mất
Vẫn nhìn thấy cỏ cây xanh ngắt
Giữa núi rừng trận chiến vừa qua.
Bỗng một chiều lặng tiếng đồi hoa
Cha nghẹn thở mắt mờ vàng
Màu da cam khắc nghiệt
Đâu có biết quân thù man rợ
Rải chất độc da cam, hủy hoại cỏ cây
Tiêu diệt cả con người…
Hòa bình trở về đã bấy nhiêu năm
Cha vẫn sống và nhìn con
Bằng con người dị tật
Chất độc màu da cam
Con có hiểu chiến tranh...
Nguyễn Văn Trung
Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam
Bình luận