• Quảng cáo: 0246.265.2654
Tiếng Việt
English
logo
ĐOÀN KẾT - NGHĨA TÌNH - TRÁCH NHIỆM - VÌ NẠN NHÂN CHẤT ĐỘC DA CAM

Anh Dương Văn Bình - Một tấm lòng nhân ái vì cộng đồng

Là nạn nhân chất độc da cam thế hệ thứ 2, ở phường Bách Quang, thành phố Sông Công, tỉnh Thái Nguyên, Dương Văn Bình đã tự khắc phục khiếm khuyết ở bản thân để vươn lên làm giàu. Anh cũng luôn quan tâm hỗ trợ, giúp đỡ cộng đồng.
Anh Bình ngoài giờ làm việc tại xưởng sửa chữa điện tử còn tận tâm săn sóc đàn bò của mình

Bố anh là ông Dương Quốc Ngự, đi bộ đội năm 1968 và chiến đấu ở chiến trường Tây Nguyên, ông bị nhiễm chất độc da cam. Hòa bình ông về quê sinh sống và có 4 người con. Cả 4 người đều bị dị dạng, dị tật bởi chất độc da cam/dioxin di chứng từ ông  sang. Trong đó người con gái út của ông bà do bị nhiễm chất độc da cam quá nặng đã mất.

Anh Dương Văn Bình sinh năm 1976, 2 chân bị teo, quẹo ra phía sau, lưng bị gù, cong vẹo cột sống. Tuổi thơ anh vẫn lớn lên nhưng đôi chân anh không đi lại được. Anh di chuyển bằng cách bò. Anh tâm sự: “Tôi rất khát khao tới trường để học chữ. Tôi ước được cùng bạn bè tới lớp. Niềm mơ ước ấy được cha mẹ tôi ủng hộ. Cha mẹ tôi thay nhau đưa đón tôi đến lớp. Một số học sinh cùng lớp “chêu” gọi tôi là ‘Thằng gù’, ‘thắng quẹo chân’. Những lúc đó tôi rất mặc cam, xấu hổ. Tôi cảm thấy tuyệt vọng và sợ hãi mỗi khi đến trường. Bạn bè nhìn tôi với con mắt tò mò, hiếu kỳ. Tôi đã mặc cảm và tự bỏ học đến 2 lần. Rồi được cô giáo, thầy giáo, bạn bè động viên, tôi lại quyết tâm đến lớp học tập. Tôi đã tự vươn lên học giỏi. Tôi yếu là thế, cơ thể tôi dị dạng là thế, nhưng với nghị lực ham học hỏi, thích đi học nên tôi đã bỏ qua sự chêu chọc, ánh mắt không thiện cảm của bạn bè. Tôi học khá lên và được bạn bè có nhiều cái nhìn và đối sử với tôi thiện cảm hơn. Con đường đến trường của tôi là máu và những vết trai sạn trên hai bàn tay, đôi chân lê bò trên đá sỏi. Tôi được thầy cô và bạn bè giúp đỡ, tôi đã học hết cấp 3 và sau này tôi học xong trường Trung cấp nghề Trung ương I.

        Đến năm 2001, sau khi tốt nghiệp Trường Trung cấp nghề Trung ương I, anh trở về quê hương Sông Công. Ban đầu, đẻ có việc làm, có thu nhập ổn định, có hạnh phúc gia đình vợ con là điều xa vời vợi đối với anh. Nhưng nhờ có gia đình, có Hội TP Sông Công đã động viên, giúp anh có nghị lực vươn lên. Bằng kiến thứ nghề sửa chữa điện tử, anh đã xin bố mẹ cho vốn mở cửa hàng sửa chữa điện tử. Mới đầu nhiều khách hàng còn không tin tường họ nói rằng: “Liệu có làm được không hay lại làm hỏng thêm đài, ty vi của người ta”. Nhưng tôi đã quyết tâm làm thật tốt. Với tay nghề ngày càng cao, ý thức phục vụ khách hàng chu đáo, số lượng khách hàng đến với anh ngày càng đông. “Tôi có thu nhập ổn định. Tôi không dừng ở đấy, tôi đã tập hợp những anh em khuyết tật, những nạn nhân chất độc da cam trên địa bàn tới truyền dậy nghề miễn phí cho họ” anh Bình vui ve tâm sự.

      Sửa chữa điện tử ổn định có thu nhập, anh Bình tích lũy đủ tiền mua đất, xây nhà ở và mở cửa hàng của chính mình. Và điều hạnh phúc đã đến với anh. Anh đã xây dựng gia đình với chị Tạ Thị Thu Hà-một phụ nữ nhân hậu, giỏi giang. Đến nay anh chị đã có 3 người con, một trai, 2 gái ngoan ngoãn học giỏi.

 Khi gia đình ổn định, vợ chồng anh đã đầu tư, mua đất làm trang trại chăn nuôi. Anh nuôi lợn nái sinh sản và 10 con bê, bò. Năm 2014, gia đình anh còn mở thêm xưởng may mặc, tạo việc làm và có thu nhập cho nhiều người khuyết tật và nạn nhân chất độc da cam.

       Với tinh thần “Vì Người khuyết tật, vì nạn nhâ chất độc da cam”, anh Bình đã đề xuất thành lập Hội Người Khuyết tật TP- Sông Công. Khi được cấp trên và địa phương đồng ý. Năm 2012 Hội Người Khuyết tật Sông Công được thành lập và anh được Bầu làm Chủ tịch Hội Người Khuyết Tật TP- Sông Công.

       Điểm nổi bật của anh Dương Văn Bình là hơn 10 năm gắn bó với công tác xã hội, anh luôn quan tâm tới người khuyết tật, người có nhiều khó khăn trong cuộc sống. Năm 2020 anh được Chi bộ Tổ dân phố và Đảng bộ phường cho đi học lớp cảm tỉnh Đảng và đến tháng 10 năm 2020 anh đã được vinh dự kết nạp vào Đảng cộng sản Việt Nam. Hiện nay anh vẫn tiếp tục là Chủ tịch Hội Người khuyết tật TP- Sông công nhiệm kỷ 2020-2025.

        Tại Đại hội Hội Nạn nhân chất độc da cam/diôxin tỉnh Thái Nguyên nhiệm kỳ IV vừa qua, anh là Đại biểu chính thức của Đại hội và được báo cáo diển hình tại Đại hội và được toàn Đại hội tán thưởng và khâm phục nghị lực của anh.

Bài và ảnh: Lưu Sỹ Mùi (Tình hội Thái Nguyên)

Bình luận

Gửi bình luận
Bình luận

    Tin khác